Nguyễn Dương Mỹ Linh
Đại học Quản lý Quốc gia Nga
Thạc sĩ Quản lý
Cập nhật ngày: 15/10/2022
“Nghe xong tôi cũng nghẹn ngào và khóc theo Má, một phần vì tủi thân, một phần vì nghĩ sao Má lại lo cho tôi nhiều đến vậy, tôi ổn mà và tôi có thể vượt qua được”
Nếu có ai đó hỏi, người phụ nữ mà tôi yêu nhất là ai? Không cần phải nghĩ vì người ấy chính là mẹ tôi. Má – một tiếng gọi thân thương đã theo tôi suốt 24 năm qua, tiếng gọi này dành cho người phụ nữ yêu tôi nhất trên cuộc đời này.
Gia đình tôi bao năm làm nông, cuộc sống của những người nông dân lúc nào cũng vất vả, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Thế nhưng cả tuổi thơ của tôi trôi qua một cách êm đềm trong vòng tay yêu thương của Má. Tôi vẫn nhớ những ngày ấy, khi tôi và anh trai còn bé, Má tôi đã phải vất vả như thế nào. Một ngày của Má bắt đầu khi mặt trời còn chưa mọc và kết thúc khi đã khuya, công việc của Má lúc nào cũng nhiều vì vừa phải chăm lo các bữa ăn cho cả nhà, vừa phải làm những công việc ngoài đồng áng và cả chăm sóc cho đàn gia súc. Công việc lúc nào cũng nhiều nhưng Má vẫn luôn vui vẻ, lạc quan, dành sự yêu thương dịu dàng cho anh em chúng tôi. Chính vì Má lúc nào cũng chăm chỉ, tháo vát nên cuộc sống của gia đình tôi chưa bao giờ thiếu thốn gì. Ngày ấy tôi còn bé, không giúp được cho Má nhiều, có lẽ vì thế mà bây giờ tất cả những gì tôi có được tôi đều cố gắng bù đắp cho Má.
Má tôi là một người tình cảm nhưng không lãng mạn, Má hiếm khi nhớ ngày sinh nhật của tôi nhưng ngày nào ở bên Má cũng là ngày hạnh phúc nhất. Má cũng không dịu dàng nhẹ nhàng, Má sẽ trách phạt và nhắc nhở tôi ngay khi tôi làm hay nói sai điều gì. Lúc nhỏ dại, tôi thường trách sao Má lúc nào cũng nghiêm khắc, và thường hay so sánh với những gia đình khác mà không biết những gì Má làm đều muốn tốt cho tôi. Dù cho công việc có bận rộn thế nào, Má cũng luôn dành thời gian quan tâm, dạy dỗ tôi nên người. Má luôn nhắc nhở tôi để trở thành một người tử tế, biết quan tâm, yêu thương mọi người. Những gì Má dạy khuyên cho tôi là những điều quý giá, là hành trang cho tôi vững vàng vào đời.
Má lúc nào cũng mạnh mẽ là thế nhưng có một lần tôi đã chứng kiến Má khóc lớn tiếng vì thương tôi. Đó là những ngày đầu tiên khi tôi bước vào lớp 10, cả gia đình muốn chuẩn bị sẵn sàng cho tôi bước vào năm học mới, nhưng đột nhiên Ba tôi ốm nặng và phải nhập viện, còn anh tôi thì đang làm việc ở xa. Má tôi phải chăm sóc Ba ở viện nên tôi phải tự lo mọi thứ. Đối với tôi thì khoảng thời gian đó cũng buồn và mệt mỏi thật nhưng tôi vẫn vô tư nghĩ mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. Cho đến lúc tôi về nhà, tôi nghe thấy tiếng Má khóc, lần đầu tiên tôi nghe má khóc to như thế, có lẽ Má không phát hiện ra tôi đã về. Tiếng Má khóc lớn đã làm tôi rất lo lắng, tôi sợ rằng tình trạng của Ba tôi bị nặng hay có chuyện gì đó không hay đã xảy ra. Tôi chạy lại ôm Má và hỏi thì mới biết là Má khóc vì thấy thương cho tôi, Ba Má đã phải bỏ mặc để tôi tự lo mọi thứ. Nghe xong tôi cũng nghẹn ngào và khóc theo Má, một phần vì tủi thân, một phần vì nghĩ sao Má lại lo cho tôi nhiều đến vậy, tôi ổn mà và tôi có thể vượt qua được. Từ khoảnh khắc đấy tôi nhận ra, dù trước mặt tôi Má luôn mạnh mẽ và lạc quan, nhưng đằng sau là bao nỗi lo toang dành cho tôi, Má luôn muốn dành cho tôi những điều tốt nhất và không bao giờ muốn tôi chịu khổ một giây phút nào. Từ lúc đấy tôi thật sự biết rằng không có sự hy sinh, không có tình yêu nào lớn lao hơn thế nữa, dù Má có khổ cực như nào cũng muốn tôi được bình an và đủ đầy nhất.
Cả cuộc đời học hành của tôi luôn suôn sẻ vì luôn có sự động viên của Má, Má không cầm tay cho tôi viết từng nét chữ, không dạy tôi những bài toán khó, không cùng tôi thức những đêm ôn thi muộn nhưng Má là người gieo cho tôi những ý chí mạnh mẽ, Má ươm mầm cho tôi những quyết tâm vượt qua nhưng khó khăn, thử thách trong học tập cũng như trong cuộc sống. Nhìn những hy sinh của Má, tôi biết mình phải cố gắng cho những ước mơ lớn lao đó, và tôi tin mình sẽ làm được. Má chưa bao giờ ngăn cản tôi trong bất cứ lĩnh vực nào tôi muốn, lúc bé Má dạy tôi hát, dạy tôi múa, dạy tôi kể chuyện ngay cả khi tôi còn chưa biết đọc chữ, Má dạy tôi sự tự tin, dạn dĩ trước đám đông. Khi tôi lớn hơn, Má thoải mái cho tôi đi đá bóng cùng các bạn trong xóm, cho tôi đi học võ, học đàn, thậm chí Má còn tập bơi cho tôi… tất cả những gì Má làm đều là vì để tôi có một tuổi thơ trọn vẹn, để tôi được phát triển với tất cả khả năng của mình.
Đến bây giờ, khi tôi đã lớn khôn, đã có thể tự đứng trên đôi chân của mình nhưng Má vẫn chưa bao giờ hết lo lắng cho tôi. Má luôn nhắc nhở tôi về cuộc sống hằng ngày, dặn tôi chăm lo cho sức khoẻ, dặn tôi ngủ sớm… vì Má luôn như thế, luôn quan tâm đến tôi dù tôi đã trưởng thành. Và giờ đây, khi viết những dòng chữ này, tôi muốn gửi những lời tri ân và biết ơn sâu sắc đến Má của tôi: “Má ơi, ở nơi phương xa, con gái mong Má luôn vui vẻ, bình an, khoẻ mạnh, Má mãi tuyệt vời nhất trong lòng con, con yêu Má.”
Bạn muốn tìm hiểu thêm các câu chuyện thành công khác?
Thông tin mới cập nhật
Khánh Hòa tổ chức thành công hội nghị xúc tiến du lịch tại Liên bang Nga
Sáng ngày 11/3, tại thủ đô Moscow, Liên bang Nga, tỉnh Khánh Hòa đã tổ chức Hội nghị xúc tiến du lịch nhằm thúc đẩy
Saint Petersburg đặt tên quảng trường mới theo tên Chủ tịch Hồ Chí Minh
Ngày 11/3, Thống đốc thành phố Saint Petersburg, Aleksandr Beglov, đã ký sắc lệnh chính thức đặt tên một quảng trường ở phía Bắc thành
Sự trở lại mạnh mẽ của du khách Nga và cơ hội cho sinh viên Ngôn ngữ Nga
Sau một thời gian gián đoạn vì đại dịch, du khách Nga đang quay lại Việt Nam và trở thành một phần không thể thiếu
Chuyên đề Hướng dẫn nghề nghiệp cho sinh viên sau tốt nghiệp
Vào ngày 7 tháng 3, một buổi thảo luận chuyên đề mang tên “Hướng dẫn nghề nghiệp cho sinh viên tốt nghiệp: Vấn đề, giải
Sinh viên Trung tâm Nga tại Thành phố Hồ Chí Minh tìm hiểu về 8/3
Ngày 6 tháng 3 năm 2025, tại Trung tâm Nga thuộc Đại học Sư phạm Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh, một buổi học
VNU-UET tiếp đón đoàn Đại học Khoa học và Công nghệ UFA
Ngày 6/3/2025, Trường Đại học Công nghệ – Đại học Quốc gia Hà Nội (VNU-UET) đã tổ chức buổi tiếp đón và làm việc với
